Không biết cho thế nào là đủ
Không biết nhận thế nào cho vừa.
Khi mà cho và nhận kết dính bằng tiền,
thì một bịch cam chả là cái thá gì.
Như ăn xin sẽ kêu,
Đừng cho tôi thức ăn,
Hãy cho tôi tiền.
Kẻ nhận trách kẻ cho vô cảm, keo kiệt.
Kẻ cho trách người nhận tham lam, so đo.
Rồi thì hai bên cãi nhau, chửi nhau,
Kẻ ăn lợi rung đùi là kẻ phát tiền lương cho mấy vị đó ạ.
Người giàu keo, nghèo cũng keo.
Trách sao chả ai giàu tấm lòng.
Kẻ bảo cho tiền đây tôi đối tốt,
Người chê chả ra gì mà boa làm chi?
Đúng là lòng tốt cũng mua được.
Chửi nhau ki bo không đáng sống.
Ai chả phải làm để sống?
Đều là người làm thuê mà sao tính toán.
Đúng là THẦN KINH!
NGU MÀ BÀY ĐẶT NGUY HIỂM. VÃI~
No comments:
Post a Comment